Từ thời cấp 3, tôi biết tới một thể loại sách mà không cần đọc nhưng vẫn nắm được kiến thức. Nó mở mang đầu óc non nớt của tôi nhiều vì ngoài sách vở trên trường, tôi chả tiếp cận đến sách vở nào khác. Đó là SÁCH NÓI.
Khi lên đại học, tôi vẫn có thói quen nghe sách nói. Tôi thích nghe hơn là đọc sách. Tôi nghe từ bộ sách này sang bộ khác, từ tập này sang tập khác. Thể loại sách yêu thích của tôi là kinh doanh, làm giàu và tâm lý con người.
Rồi cho đến một ngày khi tôi vào nhà sách. Trước mắt tôi có 2 hướng đi: một bên vẫn là những cuốn sách làm giàu và tâm lý con người quen thuộc, bên còn lại là những cuốn sách về linh hồn và phát triển tâm linh.
Lúc đó, tôi đã chọn sang hướng chứa những tập sách phát triển tâm linh mà bỏ qua sách làm giàu. Đây là thời điểm quan trọng trong cuộc đời tôi.
Sau một thời gian phát triển về tâm linh và dạy học về tâm linh. Tôi bắt đầu sao nhãng về công việc mà hướng sự chú ý của mình vào việc kiếm tiền. Thế là một lần nữa tôi lại quyết định học về đầu tư.
Việc học kéo dài suốt nhiều năm nhưng không mấy khả quan. Tôi dường như dậm chân tại chỗ mà không phát triển.
Rồi cho đến một ngày đẹp trời (8/4/2025), sự lựa chọn của tôi lại thay đổi một lần nữa, tôi buông nhánh đầu tư và tập trung phát triển tinh thần.
Sự phát triển tinh thần lần này cũng có khác so với lần trước của tôi. Tôi làm việc tay chân nhiều hơn và cũng bắt đầu viết những gì mình nhận được hoặc thấu hiểu ra thành những bài viết. Việc viết lách đối với tôi cũng là một dạng triển khai ý tưởng.
Tôi cũng chưa biết con đường sắp tới như thế nào, nhưng với những gì tôi có trong hiện tại, tôi cảm thấy mình khá bình an.