Tôi đi làm bị dính nước mưa. Qua hôm sau, người cảm thấy ớn lạnh, đau họng, tai ù. Khi đi về thì người càng lạnh thêm.
Hôm tôi bị bệnh, tôi liên tục được nhắc “nhiệt ngộ nhiệt tắc cuồng, hàn ngộ hàn tắt tử” - bị nhiệt thì thêm nhiệt thì lên cơn cuồng, còn bị hàn mà cho hàn thêm thì dẫn đến tử vong.
Với lời hướng dẫn từ nội tâm này, tôi về nhà liền áp dụng nhiệt trước, cùng lắm thì lên cơn cuồng thôi, không nguy hiểm tính mạng. Tôi về uống một tí nước ấm xem, người cảm thấy thế nào? Cảm giác thật khoang khoái. Thế là tôi biết mình bị hàn, cần thêm nhiệt để hỗ trợ cơ thể.
Tôi vội chạy đi lấy vài nhánh gừng cùng vài tép xả (những vị có tính ấm, tính nhiệt) đập dập, cắt nhỏ rồi cho vào ấm siêu tốc đung làm nước uống. Uống được 2 ly cảm thấy cũng đỡ lạnh hơn, tôi tiếp tục nấu nước lần 2 có gừng và xả để làm nước tắm. Tắm xong tôi vào lấy máy sấy tóc sấy tay chân và những chỗ còn lại trên cơ thể.
Tôi lại nảy ra 1 ý, là dùng nước nóng lúc nãy nấu nước gừng xả, bỏ trong bình thủy rồi hình hơi vào, như được xông hơi cho phổi. Tôi còn đi dép trong nhà để giữ ấm cho đôi chân của mình.
Rồi tôi bắt đầu lên giường ngủ một hơi cho tới sáng và chờ đợi kết quả.